Giang Gia Thụ phát hiện mấy ngày nay Nghênh Niệm cứ là lạ, hễ rảnh rỗi là lại nhìn điện thoại cười như con khờ. Hai người không cùng lớp, trừ khi hẹn nhau thì chỉ gặp nhau lúc tập thể dục buổi sáng. Mấy lần Giang Gia Thụ tìm cô, lần nào cũng thấy cô vừa cầm điện thoại vừa cười ngu ngơ. 
Không nhịn được tò mò, cậu bèn hỏi, "Trong điện thoại có ai mà em cười thế này? Thằng nào vậy?" 
Dĩ nhiên Nghênh Niệm sẽ không thừa nhận, bị anh hỏi đến phiền nên đành phải trả lời, "Không có ai hết, bạn trên mạng thôi." 
Giang Gia Thụ không tin, cô không nói thì cậu cũng bó tay. 
Hỏi không ra nguyên nhân nên đành dẹp nó sang một bên. Vì đã giải quyết xong chuyện của Đinh Ức, Giang Gia Thụ định gọi Nghênh Niệm cùng đi chơi với đám bạn của cậu, nhưng vừa nói dứt câu đã bị cô từ chối. 
"Không được, tuần này em bận rồi." 
"Vậy tuần sau?" 
"Tuần sau cũng bận, em hẹn với Đinh Ức đến nhà cô ấy ăn cơm rồi." 
"Không đúng." Giang Gia Thụ nhíu mày, "Không phải đã hẹn xong rồi ư?" 
"Ừ, lúc trước hẹn cuối tuần này nhưng em có việc đột xuất, nên hẹn sang tuần sau." 
Cậu lại tò mò, "Tuần này em bận gì?" 
Nghênh Niệm không hề giấu diếm, trả lời anh ngay, "Đi xem Dụ Lẫm Nhiên thi đấu!" 
"..." Chi bằng không trả lời thì hơn. 
Giang Gia Thụ không vui. Sao lại là anh ta? Cái tên họ Dụ này cứ như âm hồn không tan thế này?! 
"Anh ta đẹp ở chỗ nào vậy hả?" Trong lòng bất mãn nên không giữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-rieng-minh-em/730532/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.