Nghênh Niệm vừa bước lên đã ra tay liền, đám giang hồ kia làm sao có thể buông tha cho cô, may mà Giang Gia Thụ phản ứng nhanh, không để cô một mình đối phó với đám đó.
Hai người cùng nhau tiến lên, nhanh chóng đánh bọn côn đồ te tua.
"Mày chờ đó cho tao!"
Anh Ngưu kéo đám đàn em rút lui theo con hẻm nhỏ, chỉ vào Giang Gia Thụ cảnh cáo.
Nghênh Niệm nhặt túi xách lên, vừa phủi bụi vừa hỏi, "Đám anh em của anh đâu? Bình thường hay bám theo anh lắm mà, sao bây giờ một mống cũng không thấy đâu vậy?"
Giang Gia Thụ biết cô đang mỉa mai, cứng rắn đáp lại, "Ở trường rồi, mẹ anh biết anh thân với bọn họ nên anh không đi tìm bọn họ."
Giang Gia Thụ có một nhóm bạn chơi khá thân, Nghênh Niệm không quen với bọn họ, chỉ biết được vài người. Trong đó, cô ấn tượng khá sâu chính là người tên là Trần Hứa Trạch gì đó, vì cậu ta hay xuất hiện trên bảng xếp hạng 100, không xếp thứ 2 thì cũng đứng thứ 3.
Cô đã gặp cậu ta mấy lần, dáng dấp cũng khá đẹp trai, nhưng tính tình thì lạnh như băng, không thích nói chuyện, mặt lúc nào cũng hầm hầm. Cô không thích kiểu người không cởi mở như vậy, gặp rồi là quên. Nhưng mà nữ sinh trong trường hình như rất thích kiểu này, không chỉ cùng khối mà mấy chị khối trên cũng mê đến điên đảo.
Nghênh Niệm nghe Giang Gia Thụ nói gần nói xa mình không muốn bị ba mẹ tìm ra, không nhịn được cười khẽ, "À đúng, suýt nữa là quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-rieng-minh-em/256888/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.