Long Phụng Ngọc rờikhỏi hoàng cung không lâu, Thừa tướng Vinh Bân liền nhận lệnh kiến giá.Hắn quỳ sụp trên mặt đất, hô vạn tuế vạn vạn tuế.
"Vinh áikhanh bình thân, bình thân. Nơi này không phải là trong triều đình, áikhanh không cần quá giữ lễ tiết." Hoàng thượng mỉm cười đem Vinh Bân đỡđứng lên, xoay người phân phó thị nữ bên người "Ban Vinh ái khanh ghếngồi."
"Hoàng thượng, người làm vi thần sợ hãi vô cùng."Hoàng thượng ân sủng, làm Vinh Bân được sủng mà hoảng. Hoàng thượng từtrước đến giờ có ban cho Vinh Bân hắn chỗ ngồi bao giờ đâu?
"Vinh ái khanh, ngươi quá khách khí. Đây cũng không phải là triều đình,không cần lúc nào cũng lễ nghĩa quân thần. Ngồi xuống đi." Hoàng thượnglôi kéo Vinh Bân, cùng nhau ngồi xuống. Vinh Bân mặc dù ngồi xuống,nhưng trên mặt đã toát ra chút mồ hôi lạnh.
"Hoàng thượngtìm vi thần có chuyện gì không?" Vinh Bân lau mồ hôi, trấn an tinh thầnkinh hoảng, mới hỏi thăm nguyên nhân hoàng thượng triệu kiến hắn.
"Thừa tướng, chúc mừng ngươi!" Hoàng thượng chúc mừng, khiến Vinh Bânrất nghi ngờ. Hắn có chuyện hỉ?. Hoàng thượng nhìn thấu nghi ngờ củaVinh Bân, mỉm cười nói đến chuyện nạp thiếp của Ngọc Nhi "Thừa tướng,Ngọc Vương gia coi trọng Tứ tiểu thư tướng phủ Vinh Lệ Nhi. Ngọc Vươnggia muốn một ngày nào đó cưới nàng, để Vinh tiểu thư được cưới vào cửa.Thừa tướng, từ nay về sau, trẫm và ngươi chính là thông gia rồi."
Ngọc Vương gia coi trọng Lệ Nhi? Cưới vào cửa?
Ngọc Vương gia nhìn trúng Lệ Nhi, theo lý thuyết là một chuyện tốt. Bất luận Ngọc Vương gia về thân phận và tướng mạo, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-phuc-vi-hon-vuong-phi-bon-ngon/69031/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.