Đã chiều tà, bầu trời ngày càng tối tăm, mây đen che mất trăng sáng. Cả vương phủ bị bao phủ trong bóng tối hắc ám.
Sau khi tan tiệc, Long Phụng Thần cùng Long Phụng Ngọc ở trong Long Phượnghiên nâng cốc nói chuyện phiếm. Long Phụng Thần hứng thú bừng bừng, Long Phụng Ngọc lại có vẻ không hào hứng. Hắn thật sự muốn tránh mặt Tháitử, rồi lại không thể không nể mặt. Thái tử là quân chủ tương lai, hắnchỉ là một thần dân. Cho dù trong lòng không vui, hắn cũng sẽ không biểu hiện ra.
"Vương đệ, người người đều hâm mộ Thái tử như ta, nhưng không một ai hiểu nỗi khổ của ta! Vì giang sơn xã tắc, vì lệnh của phụhoàng, ta cưới một công chúa thượng quốc điêu ngoa bốc đồng. Nàng mỗingày đều vênh mặt hất hàm sai khiến ta, cậy mạnh lại bá đạo. Aizz, cuộcsống như thế, khi nào thì kết thúc đây! Nếu như ông trời có thể cho tacơ hội lựa chọn, ta tình nguyện lựa chọn cô nương mình yêu mến, cùngnàng sống cuộc sống bình bình thường thường cả đời. Cho dù phải dùng hưdanh Thái tử này để trao đổi, ta cũng cam tâm tình nguyện." Sau khi uống vài ly rượu, Thái tử ngày càng nói nhiều hơn.
Trong lòng Long Phụng Ngọc cũng có chút đồng tình với người ca ca này.
Mặc dù hắn là Thái tử của Long Vũ vương triều, môt Thái tử dưới một người,trên vạn người. Thân phận tôn quý như vậy, lại không thể hành động theo ý muốn của mình, không thể sống cuộc sống mình muốn. Có lẽ, đây chính làđiều mà người có thân phận tôn quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-phuc-vi-hon-vuong-phi-bon-ngon/2038614/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.