Đại học năm 4 trên cơ bản không có chương trình gì học, tìm việc làm, tụ hội thành chủ đề, cô muốn rời đi phương bắc, đi Giang Nam vùng sông nước, mà mấy công tythành phố đó đều không có đến trường tuyển dụng, cô bắt đầu lưu ý lênmạng xem quảng cáo thông báo tuyển dụng.
Hạ Tử Phi muốnđi Thâm Quyến, Khương Dương chuẩn bị thi nghiên cứu, mà Ôn Hi Thừa chotới bây giờ đều không nói tính toán của anh, cô hỏi qua anh hai lần, anh đều là cười đùa đem mặt chôn ở cổ cô nói” Em đi đâu, anh liền theo tớinơi đó.” .Như một con chó con bám chủ.
Mùa đông đến, chỗ trọ củaÔn Hi Thừa trở thành lựa chọn đầu tiên cho mọi người tụ hội, không cókhóa buổi chiều mọi người sẽ đi siêu thị mua một ít gì đó đến chỗ củaanh nấu cơm, đương nhiên bọn họ chỉ chịu trách nhiệm ăn, cô phụ tráchlàm, bất quá mỗi lần Ôn Hi Thừa đều rất không vui, anh luôn sai nhữngngười khác tới giúp cô, sau đó lôi kéo tay của cô nói” Nhìn xem, nhìnxem, bị bỏng cũng không biết băng bó, Hạ Thiên của tao cũng không phảimẹ, chính tao còn không nỡ dùng, cho bọn mày những thứ này tự đi mà nấu, làm tao đau lòng chết đi được.”
Tại lúc mọi người phát ra tiếng nôn mửa cô ở trong bếp 2 gò má đã sớm đỏ ửng, trong lòng vui thích.
Ôn Hi Thừa thích ăn lẩu, tuy rằng mỗi lần ăn xong dạ dày không tốt đềutrướng lên thật lâu, nhưng anh chính là thích ăn, có đôi khi ăn tới bangày cũng sẽ không chán, nhưng những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-on-nhu-minh-em-ha-thien/192567/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.