Tôi đợi chị Hoàng Anh lau nước mắt vẫn không dám ra. Nhìn hai chị em họ tự xóa bỏ ám ảnh cho nhau mà lòng tôi cũng nhói theo. Chị vì không thể bảo vệ được Hoàng mà sợ hãi chỗ tối, sợ hãi khi ở một mình. Còn Hoàng vì tưởng chị đã bị động chạm mà tìm đến cái ch*t khiếm cậu dằn vặt lỗi lầm ấy mãi. Nhưng giờ đã sự thật đã rõ ràng hết rồi. Hoàng có thể thả lỏng về đoạn kí ức đau buồn đó sau một năm. Nhìn cậu đáp lại cái ôm của chị mà tôi mừng thầm. Đến khi hai người họ nhận ra sự hiện diện của tôi thì anh Hạ Anh đã tiến đến đứng ngay sau tôi tự khi nào.
- Về thôi. Anh giải quyết xong rồi.
Chị Hoàng Anh thấy anh liền nhìn ra chỗ khác, không đối mặt. Tôi chỉ thấy anh tiền lại gần nói nhỏ gì đó. Còn Hoàng đã chạy về phía tôi ngay sau khi thấy tôi vẫy tay.
…
- Hai đứa là đang yêu nhau à?
Nghe anh hỏi mà tôi chợt ngưng động tác bôi thuốc trên khóe miệng Hoàng. Nhìn ánh mắt mong đợi muốn được công khai của cậu mà tôi không nhịn được, bèn thành thật khai báo. Chị Hoàng Anh ngồi cạnh anh nghe hết câu chuyện chỉ giấu miệng cười.
Ban nãy anh đã tống hết cả ba về nhà tôi để hỏi rõ sự việc. Tôi nhận nhiệm vụ xử lý vết thương cho Hoàng còn anh đi làm nước tiếp khách. Tôi có nhìn lén hai anh chị thì thấy hai kẻ này có gì đó mờ ám lắm.
- Từ bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-oi-anh-yeu-em-lam-han-y/3354440/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.