- Thật ra, cấp hai anh là học sinh cá biệt, chỉ là cá biệt trong khoản nghịch ngợm phá trường phá lớp thôi, còn học vẫn luôn đứng nhất.
Wow, lời bộc bạch từ trong trái tim cậu nhóc này đang có ý “flexing” nha. Nghe tâm sự mà cũng áp lực thứ hạng ghê gớm. Nhưng mà lúc đó là thời điểm dậy thì nên nổi loạn, có những hành động không đúng cũng tạm chấp nhận. Tôi ở tuổi đấy cũng đang cầm đầu đám ăn chơi, đánh nhau để đối phó lại mấy chiêu trò của Ngọc My mà. Vì vậy tôi hiểu rõ được một điều, bọn này tuy tính tình không tốt nhưng rất sợ ba mẹ. Nếu không sợ đã chẳng ngoan ngoãn nghe lời tôi để được chép bài, không bị gọi phụ huynh vì điểm thấp. Với Hoàng tôi lại càng tin cậu ấy sẽ không chống đối lại ba mẹ.
- Ba mẹ anh lúc ấy đi du lịch suốt, chỉ còn hai anh chị mà hai người đó cũng không bảo được anh. Lúc đấy chị Hoàng Anh đang yêu đương nên anh Hoàng như mẹ ấy. Chỉ lo cho con gái bị người ta bắt mất nên không để ý đến anh đi giao du với đám côn đồ.
- Hả? Khoan có điều này em thắc mắc, anh chơi với bọn ỷ mạnh hiếp yếu thì nghĩ như nào? Bộ lúc đấy anh thấy mình ngầu à?!
Tôi giơ tay ý kiến. Hoàng nhìn tôi một cách bất lực rồi ngửa cổ thở dài. Tôi biết đây là kí ức đen tối của Hoàng, sẽ rất khó để nói ra cũng như xấu hổ khi nhớ lại. Nhưng cứ giấu nhau mãi, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-oi-anh-yeu-em-lam-han-y/3354438/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.