Hết buổi tập hôm ấy, tôi có nán lại thêm một chút. Bởi vì Hoàng dặn tôi ở lại. Tự nhiên người ta bảo gì cũng dạ vầng nghe theo. Giờ chỉ còn vài bạn ở sân trường nhưng tôi vẫn thấy không yên tâm lắm nên đi về luôn. Tôi có nhắn lại với Hoàng rồi chỉ là đang đi bộ thì bị cậu kéo lại. Sao lúc nào bọn tôi cũng trong tình cảnh đưa đẩy này!
- Bỏ ra không mọi người...
- Ở đây không có ai trong trường nữa đâu. -Hoàng cười nói -Chị hay chạy lắm nên em phải giữ lại. Đi thôi.
- Gì chứ?! -tôi chỉ kịp thốt lên một câu đầy thắc mắc rồi lại bị kéo đi.
- Chị có thể kể cho em về chuyện đó của chị không?
- Để sau...được không?- tôi có chút sợ hãi ngước lên nhìn vẻ mặt của cậu. Hoàng đang nghiêm túc lại đỏ mặt tía tai quay sang phía khác.
- Được rồi. Khi nào chị muốn thì kể cũng được.
- Ừm, nhưng mà em sao đấy?
- ... Lần sau đừng nhìn ai với ánh mắt như này nữa.
- Đáng thương lắm hả?! -tôi giả vờ buồn cụ mặt xuống. Hoàng thấy vậy liền luống cuống thanh minh, còn chọc ghẹo để tôi cười.
- Bạn Hạ Vũ rất đáng yêu và dễ thương!
Hoàng dắt tôi đi mua trà sữa, cả hai đi dạo một lúc rồi mới về đến nhà tôi.
- Thôi em về đi.
- Ừm. Bye.
Tôi giơ tay vẫy chào lại nhưng toan đi thì bị cậu gọi lại.
- Mai em chở chị tới trường nha!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-oi-anh-yeu-em-lam-han-y/3354414/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.