Edit: Trạch Mỗ
“Thằng ranh mày đứng lại đó cho tao, mày còn chạy, mau đứng lại.” Một thiếuphụ hai lăm hai sáu tuổi đuổi theo một đứa trẻ từ một nhà chạy ra, đứatrẻ kia nhìn tầm bảy tám tuổi, mắt thấy thiếu phụ sắp đuổi kịp nó liềntăng nhanh tốc độ, lập tức lại kéo xa khoảng cách giữa hai người.
Thiếu phụ không biết là mệt mỏi hay là sợ đứa trẻ chạy quá nhanh sẽ ngã sấp,chỉ thở hổn hển đứng lại nói: “Mày, mày đứng lại, mẹ cam đoan không đánh mày.”
“Con không, mẹ, mẹ chỉ biết gạt người, lần trước chính làbị mẹ lừa như vậy.” Đứa trẻ con vừa nhìn là biết rất lanh lợi, con ngươi quay tròn một vòng là có ý tưởng. Nó muốn đi trại nuôi lợn tìm ông nộinó, đợi buổi tối bà nội trở lại xem mẹ nó làm sao đánh nó. Đứa trẻ concho sự thông minh tài trí của mình một trăm like, sau đó chạy xa nhanhnhư chớp.
Thiếu phụ thấy thực sự không đuổi kịp thằng nhóc bướngbỉnh này liền hô một tiếng từ xa: “Thằng ranh, có bản lĩnh mày cứ đừngtrở về.” Sau đó thở phì phò đi về nhà.
Thiếu phụ này không phảiai khác mà chính là Ngô Hồng Nhi, vừa rồi thằng nhóc bướng bỉnh đó chính là anh bạn trẻ Hồ Kiệt nhũ danh Đản Đản năm nào. Năm nay Hồ Kiệt đã bảy tuổi rồi. Dĩ nhiên bảy tuổi là phép tính nông thôn, Hồ Kiệt sinh cuốinăm, hiện tại thật ra còn chưa tới tròn sáu tuổi đâu. Năm ngoái Ngô Hồng Nhi vừa muốn ném thằng nhóc bướng bỉnh này tới lớp Dục Hồng trong thôn, nhưng bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nong-hanh-phuc/2397422/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.