Ngô Hồng Nhi vốn là có chút khẩn trương khiến lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, bị mấy chị em thân thiết hù dọa một cái như vậy, cả buổi tối cũng có chút đứng ngồi không yên. Đợi mọi người đi cả rồi, cũng gần mười một giờ, nhưng cô vẫn không có mảy may ý buồn ngủ nào.
Vất vả lắm công việc mới tầm tầm, Thôi Vinh Mai mới rút ra rảnh rỗi đến xem thử tình huống của con gái. Ở nông thôn đón dâu đều sớm, hiện tại cũng đã gần mười hai giờ rồi, phỏng chừng chợp mắt một cái, bốn năm giờ là phải thức dậy bận rộn.
"Tại sao còn chưa ngủ?" Thấy Ngô Hồng Nhi ngơ ngơ ngác ngác ngồi ở trên giường gạch, Thôi Vinh Mai bèn nói: "Hơn bốn giờ sẽ phải rời giường, phỏng chừng cũng chỉ có thể chợp mắt một lát. Ngày mai cũng rất mệt người đấy, con không đi ngủ sớm một chút ngày mai sẽ không kiên trì nổi." Thôi Vinh Mai nói. Ngày tổ chức hôn lễ bất kể là cô dâu hay là chú rể đều phải mệt không nhẹ, Thôi Vinh Mai đã qua thời điểm đó đương nhiên biết cái này.
"Mẹ, con hơi khẩn trương. Hôm nay nghe bọn họ nói thôn Bàn Đào nháo cô dâu rất lợi hại." Đối với mẹ mình không có gì khó nói, Ngô Hồng Nhi liền nói thẳng.
"Không có việc gì, mẹ đã dặn dò xong rồi, vừa hành lễ xong, các anh con sẽ che chở con lập tức bỏ chạy ngay, bằng vào cơ thể kia của anh Ngốc con, con còn sợ cái gì?" Thằng Ngốc là anh họ của Ngô Hồng Nhi, bởi vì cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nong-hanh-phuc/10551/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.