"Xem hai ta thế nào mà nói đến chuyện này, sáng hôm nay tôi trở về trang An Bình một chuyến, nhà họ Hồ bên kia đối với Hồng Nhi của chúng ta vô cùng hài lòng, chị dâu kia của tôi không ngừng thúc giục nói để cho hai đứa nhỏ đi ra ngoài chơi đó." Hồ Xuân Hoa không nói Ô Long[1] ở giữa kia ra, dù sao kết quả là trên dưới nhà họ Hồ đều hết sức hài lòng là được.
[1]Ô Long: có ý là hiểu lầm dẫn đến những tổn thất không cần thiết.
Trên mặt Thôi Vinh Mai phủ lên ý cười, bà biết ngay con gái nhà bà tốt như vậy, nhà họ Hồ bên kia nhất định sẽ không không đồng ý. Chẳng qua nhà gái là phải dè dặt một chút, bởi vậy bà bèn nói: "Đây cũng quá gấp gáp rồi, mấy ngày nữa rồi nói sau, chậm nhất là phải đầu tháng sau đi."
"Được, tôi cũng nghĩ như vậy, sao có thể nhanh như vậy." Hồ Xuân Hoa nói.
"Hồng Nhi đi bưng bát chè cho bác gái con." Thôi Vinh Mai cười nói. Đây là muốn sai Ngô Hồng Nhi đi nói thầm chút chuyện, dù sao có chuyện nói trước mặt con gái lớn không được tiện cho lắm. Ngô Hồng Nhi cũng biết ý này, nghe mẹ cô nói như vậy, bèn thuận tiện thu dọn một chút tỏi đã được xử lý tầm tầm, vào phòng lại bưng bát chè cho Hồ Xuân Hoa, lấy cớ muốn ngâm tỏi, trốn ở trong phòng bếp không ra ngoài.
"Thím nó tôi nói cho thím, hôm nay đi nhà họ Hồ tôi lại đặc biệt xem xét, nhà cửa nhà họ Hồ kia đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nong-hanh-phuc/10538/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.