Hồ Quốc Đống thật ra cũng không có ưa nhìn như vậy, chỉ là vừa cao vừa cường tráng, nhìn trên người là thấy có sức lực. Người thế hệ trước chỉ thích người trẻ tuổi như vậy, hơn nữa Hồ Xuân Hoa muốn thúc đẩy mối hôn nhân này, bởi vậy mới khen hắn đẹp trai không ngừng, thật ra hắn cũng không có phù hợp với thẩm mỹ của con gái trẻ. Nếu như đổi lại người khác nhất định không thích như vậy, dù sao thiếu nữ nào không hoài xuân đây. Nhưng là ai bảo Ngô Hồng Nhi đặc biệt chứ, chỉ nhìn cơ thể này của hắn, cô đã cảm thấy rất tốt.
Ngô Hồng Nhi chào người xong, liền bị bác gái cô kéo tới bên cạnh, trong tay còn nhét mấy viên kẹo để cho cô ngọt miệng, Ngô Hồng Nhi đương nhiên sẽ không ngốc bỏ luôn kẹo vào miệng, cô chỉ để kẹo ở trong tay nắm chặt, nghe bác gái cô khen cô.
Cha mẹ cô thực ra cũng không có gặp người nhà đàn trai tới ở đây, chỉ là gặp mặt trước nhìn một cái, sau đó là tránh đi luôn. Ở nơi này chỉ là bác gái, thím và hai chị dâu cô. Hai bên nam nữ anh khen tôi, tôi khen anh, sau khi hàn huyên nửa giờ, chỉ nghe bác gái cô nói: "Chị xem hai đứa nhỏ này chỉ nhìn chúng ta nói, chúng ta cũng dành ra cho bọn họ một chỗ, để cho hai đứa nhỏ giao lưu một chút."
Hai trưởng bối đàn trai hiển nhiên cũng rất quen thuộc với Hồ Xuân Hoa, lập tức cười nói: "Đúng rồi, vẫn là cô suy nghĩ chu đáo." Nói xong lại vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nong-hanh-phuc/10535/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.