Mặt Viêm Cảnh Hi trong nháy mắt đã đỏ rực lên, biết khả năng của anh chính là chế giễu vài câu, nói sang chuyện khác: "Cái kia, tôi nhìn anh là muốn nhờ anh một việc."
"Hả?" Lục Mộc Kình đưa mắt mắt nhìn cô một cái.
"Điện thoại di động của tôi còn đang ở trong phòng bên, anh có thể cùng đi lấy nó với tôi được không?" Viêm Cảnh Hi mềm mại nói.
Lục Mộc Kình lại lần nữa ở bàn tay trái đổ một chút nước thuốc, ngồi xuống bên cạnh cô, nói: "Trước tiên bôi thuốc đã."
Anh quay mặt của cô qua, ngón giữa tay phải cùng ngón trỏ chấm nước thuống trong lòng bàn tay trái, nhẹ nhàng xoa khóe miệng của cô, như vô ý hỏi: "Hôm nay đi hẹn hò với Hữu Nhiễm có vui vẻ không?"
Giọng điệu của anh rất bình thản, ánh mắt cũng rất thanh nhã, hô hấp nhàn nhạt rơi vào trên mặt của cô.
Viêm Cảnh Hi nhíu nhíu mày, đôi mắt lim dim, trả lời: "Không vui, nhưng mà, anh ta lại càng không vui vẻ."
Lục Mộc Kình giương khóe miệng, "Không vui mà cô còn đi?"
Viêm Cảnh Hi không muốn nói đến Lục Hữu Nhiễm, cũng không muốn nhớ tới những vấn đề phiền lòng này, dời đề tài hỏi: "Được không?"
Lục Mộc Kình vặn nắp, nói: "Tôi rửa tay xong sẽ đi lấy với cô."
Viêm Cảnh Hi kiên nhẫn ngồi trên sô pha, trong lòng suy nghĩ, nếu quả thật có ma, tiếp tục như vậy nhất định không được, cô sẽ suy nhược thần kinh, cũng không thể mỗi ngày cùng Lục Mộc Kình ở chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nhiem-thanh-hon-ong-xa-dung-qua-gap/2718138/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.