Edit: Thảo My
Nhưng mà, cô không muốn trêu chọc.
Dứt khoát, giả bộ ngu, vứt bỏ quan hệ.
"Chú, tôi còn là học sinh, không có kinh nghiệm nhân sinh phong phú như chú, còn có, tôi đọc ít sách, đừng đến lừa tôi, không nghe hiểu những lời nói trong miệng chú, bây giờ tôi muốn đi học, không gặp."
Viêm Cảnh Hi lập tức đi về phía trước, mới đi một bước, cổ tay đã bị tay anh giữ lại.
Nhiệt độ tay anh quá mức nóng bỏng, bao trùm trên da thịt cô, giống như đầu mẩu thuốc lá, kéo đến trước người anh, dựa trên cơ ngực cường tráng của anh, sống lưng theo bản năng cứng ngắc.
"Buông tôi ra!" Viêm Cảnh Hi nhíu mày nói, thật sự sợ hãi, hạ thấp giọng cảnh cáo nói: "Anh không sợ người khác thấy sao?"
"Thấy cái gì?" Lục Mộc Kình hỏi, cầm tay cô đặt ở trên eo anh, dọc theo eo anh xoay tròn nửa vòng, dừng lại ở phía trên nút áo.
Tim Viêm Cảnh Hi cũng đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, tay cũng không tránh thoát được, chỉ cảm thấy ánh mắt anh càng phát ra tà mị, nắm tay cô từ lưng quần đi vào trong, dừng lại ở bụng rắn chắc của anh.
Trong mắt Viêm Cảnh Hi hiện lên sợ hãi, tay nắm chặt nổi lên quả đấm, lông mi hơi rung rung.
Anh lại nhếch mép, nở nụ cười.
Bộ dáng này của cô giống như sợ anh, xem anh thành mãnh thú, mà cô thành con mồi mỹ vị ngon miệng.
Anh nhìn quen ngụy trang của cô, cũng có thể cảm thấy được, cô cố ý làm cho người ta thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nhiem-thanh-hon-ong-xa-dung-qua-gap/107098/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.