Phàm là nữ nhân do các thương nhân đưa tới, hắn một mực cự tuyệt, cho tới bây giờ luôn giữ mình trong sạch, thế nhưng, nếu như đối tượng là cô thì...
Lục Mộc Kình đem đồ vật bên trong lấy ra, hỏi: “Này, em là nghĩ chính mình làm cho tôi nhìn, hay là tôi tới giúp em?”
Viêm Cảnh Hi nghe thấy âm thanh cứng nhắc cùng tiếng môtơ ong ong phía sau, kinh ngạc anh hỏi như vậy là có ý tứ gì, biếng nhác quay đầu lại.
Nhìn thấy trong tay anh cầm chính là thứ giống cự vật kia.
Cự vật như đang giãy dụa, như kêu gào giống ác ma, trong lòng cả kinh, vô ý thức hướng tay anh đánh tới.
Đông tây gì kia rơi xuống đất.
Viêm Cảnh Hi ngẩng đầu nhìn hướng "Lục thiếu gia", chống lại đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lãnh khốc, cả kinh mở lớn tròng mắt, nước mắt chớp động.
Tại sao lại là người đàn ông ở quán bar kia.
Chẳng lẽ cô đi nhầm phòng! Vừa vặn anh lại ở trong căn phòng này?
Cái này thật mất thể diện mà!
Cô không biết Phùng Như Yên lại để cô đi tặng loại đồ vật này, mặt lập tức đỏ lên.
Đầu óc còn chưa có phản ứng, liền lui về sau một bước, vừa lúc giẫm vào cự vật kia ở dưới sàn, dưới chân vừa trượt, lưng dựa vào đến trên tường, đèn không cẩn thận bị cô tắt đi.
Cô vô ý thức bắt được khăn tắm của người đàn ông kia, mà bàn tay của anh cũng ôm hông của cô.
Trong bóng tối, ai cũng thấy không rõ mặt ai.
Anh vừa mới tắm qua, trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nhiem-thanh-hon-ong-xa-dung-qua-gap/107091/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.