Có tiền chính là có thể tùy hứng!
Viêm Cảnh Hi khóe miệng giương lên nụ cười chế nhạo.
Cuộc đời cô chính là gét nhất loại người này, chính là có thể tùy ý tiêu xài!
Người có tiền không biết người nghèo khó khăn, nhớ ngày đó, cô vì lo tiền thuốc men cho dì Trương đến cả bán loại trứng kia của mình cũng đã từng*, chỉ còn chưa có đi bán cái gì kia.
* Trứng này thì là trứng trong cơ thể con gái ấy chứ ko phải trứng gà đâu:D2
Tiếng di động của Viêm Cảnh Hi vang lên, cô nhìn thấy là Phùng Như Yên gọi, tròng mắt ảm đạm xuống.
“Xin lỗi, mình ra ngoài nhận điện thoại.” Viêm Cảnh Hi đi đến toilet trả lời.
“Viêm Cảnh Hi, trong vòng nửa tiếng nữa phải trở về, có chuyện quan trọng nói cho con.” Phùng Như Yên trước sau như kẻ thô bạo nói xong liền cúp điện thoại.
Viêm Cảnh Hi ánh mắt nhập nhèm, tròng mắt nhìn về phía không khí, ánh mắt mị hoặc như đang xem xét mọi chuyện, hít một hơi thật dài.
Trường quý tộc hiện tại cô đang theo học cùng Viêm gia có chút quan hệ ở bên trong, mắt thấy muốn tốt nghiệp, không thể phản kháng lại mệnh lệnh, còn có, cô bây giờ còn không có năng lực nuôi sống những đứa trẻ trong cô nhi viện, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nại.
Viêm Cảnh Hi cúp điện thoại, hướng phía cửa đi đến.
Đẩy cửa ra
Trời mưa, tháng ba trời thật lạnh.
Viêm Cảnh Hi cố đội mưa, đi tới ngoài đường lớn bắt xe.
Cô hiểu rất rõ Phùng Như Yên, nếu như cô trong vòng nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nhiem-thanh-hon-ong-xa-dung-qua-gap/107088/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.