*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: [email protected], [email protected]
- -
Kể từ lần từ biệt trong rừng, đại khái đã gần ba năm không gặp Trương Trường Hữu. Ba năm nay ta không hề thay đổi, hắn lại khác khi trước rất nhiều.
Hắn đứng trước mặt ta, cả người vô cùng tiều tụy. Tuyết rơi đầy hai vai, ngay cả lông mi và râu mọc chưa kịp cạo cũng dính đầy tuyết, đôi môi tím tái.
Lúc này nhi tử của quản gia nói: "Gia chủ, hắn nói muốn tìm Văn Chi Nhất. Ta nói chỗ chúng ta không có ai là Văn Chi Nhất, hắn lại không tin, sau đó nói muốn tìm Dư tiên sinh. Ta nói để ta vào báo trước một tiếng thì hắn xông vào."
Nghe xong, Văn Dư chậm rãi đứng dậy, nhìn Trương Trường Hữu với vẻ đề phòng. Ta cười trấn an: "Không có việc gì, là người quen cũ của ta. Mọi người cứ ăn cơm trước, ta đi xử lý chút chuyện."
Ta đứng dậy, đi qua dãy hành lang dài trở về phòng. Văn Dư đi trước thắp đèn và đốt than, sau đó cởi áo khoác của ta, đưa cho ta một bình sưởi ấm*. Bấy giờ ta mới quay đầu nhìn Trương Trường Hữu vẫn luôn đứng ở cửa, cười nói: "Vào đi, sao đột nhiên ngươi lại tới đây, đến rồi lại thấy im thin thít."
Hắn bước qua cửa, hình như khẽ nuốt nước miếng. Văn Dư lạnh mặt đóng cửa lại. Ta kéo Văn Dư, bóp tay hắn bảo hắn ngồi xuống, sau đó cũng để Trương Trường Hữu ngồi lên ghế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nhat-vo-nhi/1813061/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.