Nhiều năm trôi qua, hắn lúc đó cũng đã qua bảy mươi tuổi rồi. Con trai còn lại cũng đã lớn, tự lái xe đưa hắn đến thăm mộ. Bên cạnh mộ của Mộ Quân bên phải là mộ của cha mẹ cậu, bên trái là mộ của con trai cậu. Hắn đặt bàn tay khô ráp nhăn nheo lên mộ cậu nói:”Tiểu Quân, chúng ta sắp được gặp lại nhau rồi”
Hắn già rồi, có lẽ lần cuối hắn đến mộ cậu, có khi sau này chưa đến vài ngày hắn đã đến gặp cậu rồi. Hai đứa trẻ nhỏ xíu lon ton chạy đến cạnh hai người chỉ bốn ngôi mộ mà hỏi:”Ông ơi, đây là ai?”
Diệp Hàn chỉ mộ cậu nói:”Đó là mộ của ông con, là chồng của ta, là cha nhỏ của cha con”
Hắn chỉ mộ bố mẹ cậu nói:”Kia là ông bà cố con, là bố mẹ của ông con, là ông bà ngoại của cha con”
Sau đó ngón tay dời đến mộ con trai nói:”Đó là bác của con, là anh trai song sinh của cha con”
Hai đứa trẻ mơ hồ nhìn thấy một hình dáng mờ mờ ảo ảo của một thiếu niên, hai đứa chỉ vào khoảng không nói:”Ông nội đó là ai?”
Hắn nhìn cháu nội hỏi:”Cháu thấy ai?”
Cả hai đáp:”Một thiếu niên, tuổi còn trẻ, gương mặt giống trên mộ của ông nội”
Hắn giật mình sau đó đưa tay xoa đầu cháu nội nói:”Đó là ông con, ta cũng muốn nhìn thấy”
Vài tháng sau, hắn nhập viện vì huyết áp lên cao đột ngột, khiến hắn khó thở. Diệp Hiên đưa hắn vào viện. Đến lúc hắn bình thường lại, tỉnh dậy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ngoc-mot-lan/3643375/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.