Ghi âm kết thúc, cậu lấy điện thoại ra nhắn tin nói với anh:”Anh trai, anh mắng người ghê thật đó”
Diệp Hàn đang họp thì điện thoại ting một tiếng, hắn nhấc điện thoại lên, sắc mặt đen đi. Cuộc họp cũng rơi vào im lặng. Hắn mở điện thoại lên trả lời cậu:”À....chưa bằng ông nội mắng người”
Nói xong cũng gửi cho cậu một đoạn ghi âm sau đó úp điện thoại xuống bảo:”Tiếp tục”
Cậu nhận được tin nhắn liền mở đoạn ghi âm lên, giọng ông nội hắn vang lên:”Lũ ch* đẻ khốn khiếp chúng mày chỉ muốn để lão tử tức chết đúng không? Một lũ nghịch tử nghịch tôn phá gia chi tử phá gia chi tôn, một lũ khốn nạn như nhau, lớn làm bé phá, tội gì cũng dám phạm vào khốn nạn một lũ ch* đẻ khốn nạn vô học vô đạo đức. Chúng mày nhất định đ* phải con tao, nhất định là con của má chúng mày với th* ch* nào đó, bố chúng mày đ* phải tao, cút, cút khỏi mắng tao, một đám khốn nạn”
Diệp Yến nghe xong chỉ biết im lặng, gen mắng người này là gen di truyền một khi cơn giận bộc phát chỉ cần là người Diệp gia thì gen di truyền thức tỉnh, mắng người rất ghê không cần biết đối phương là ai, đã nóng là mắng.
Cậu xoay đầu nói:”Anh, Diệp gia các anh lạ quá, gen mắng người cũng di truyền được, may mà không có con gái nếu ép bị bắt cưới người Diệp gia sinh ra một đứa nhất định cũng có mỏ hỗn thế này”
Buổi tối hắn về sớm, ông bà Diệp cũng đi phía sau. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ngoc-mot-lan/3643360/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.