*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Pinkie
Vân Thư ngủ một giấc đến khi trời tối.
Khi tỉnh lại, trong phòng đã không có một ai, cô có chút sợ hãi, từ trên giường ngồi dậy, mới vừa chấm một chân xuống đất, thì Giang Tùy đã vội vội vàng vàng từ bên ngoài chạy vào.
“Tỉnh?” Giang Tùy vừa hỏi vừa bật đèn ở bên cạnh lên.
Vân Thư mơ mơ màng màng gật đầu.
“Dạ.”
Sau khi uống rượu xong thì giọng nói cũng có chút khàn, Giang Tùy bưng lại cho cô một ly nước.
“Về sau không được phép uống rượu nữa.” Giang Tùy đem lời này nói lại cho cô một lần nữa.
“Đã biết ạ.”
“Nghỉ ngơi một lúc trước, anh cho người đi làm đồ ăn đem lại cho em.”
“Vâng.”
Cơm nước xong, Vân Thư ở lại nơi này của Giang Tùy, còn Giang Tùy thì đi ngủ ở phòng khác.
Hôm sau.
Giang Tùy không có cùng bọn Tề Chiếu trở về trường học, mà ở lại giảng bài tập cho Vân Thư.
Vân Thư cố ý mang tất cả bài tập toán đến, để cho Giang Tùy giảng cho cô.
Giang Tùy sắp xếp một số công thức trọng tâm.
Học cho đến buổi chiều, Vân Thư mới tính toán thu dọn đồ đạc trở về.
Giang Tùy đưa cô đến trạm xe buýt, trước khi đi đã nói với cô: “Về sau đến lúc nghỉ thì có thể tới đây tìm anh, anh giúp em bổ túc môn toán.”
Thành tích môn văn của Vân Thư khá tốt, nếu có thể cải thiện thành tích môn toán thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ngoan-voi-em/1738466/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.