*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Pinkie
Sau khi Vân Tùng thấy hai người đi vào, thì bưng mì sợi từ trong phòng bếp ra, Vân Thư vội vàng chạy tới hỗ trợ.
“Coi chừng nóng.” Vân Tùng dặn dò một câu.
“Dạ, biết rồi ạ!”
Ngoài miệng nói đã biết, nhưng tới lúc bưng tô mì thì vẫn quá nóng, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó.
Giang Tùy bước nhanh tới, nhận tô mì sợi trong tay cô. Vân Thư vội vàng đưa tay lên miệng thổi thổi.
“Vừa mới nảy không phải nói đã biết sao?”
Vân Thư bĩu môi, “Em cũng không biết lại nóng như vậy.” Giọng nói còn có chút ủy khuất.
Giang Tùy sờ sờ đầu cô.
Vân Tùng từ trong phòng bếp đi ra, liếc mắt nhìn anh một cái, ôn hòa cười nói: “Mau ngồi.” Vân Tùng vốn dĩ muốn gọi tên anh nhưng lại phát hiện ra mình còn biết tên của anh là gì nên trên mặt có chút xấu hổ.
Sau khi Giang Tùy nhìn ông thì chủ động giới thiệu: “Chú, con tên Giang Tùy, về sau chú cứ gọi con Tiểu Tùy là được ạ!”
Vân Tùng vui vẻ nói: “Được, trong khoảng thời gian này đã phiền toái Tiểu Tùy chiếu cố Thư Thư nhà của chúng ta.”
Vân Thư nghiêng đầu, nở nụ cười ngốc nghếch nhìn hai người.
Sau khi ăn sáng xong, Giang Tùy trở về nhà mình tiếp tục học bài.
Vân Thư ở lại giúp đỡ thu dọn bàn ăn.
Không trong chốc lát, Vân Tùng gọi: “Thư Thư, đi mua cho bố bao thuốc lá.”
Vân Thư vừa mới lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ngoan-voi-em/161989/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.