*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Pinkie
Nhất thời cô có chút rối rắm, cây kem biến thành như vậy thì càng thêm ngượng ngùng không muốn đưa cho đối phương.
Giang Tùy nhìn cô một cái, hỏi: “Cho anh?”
Vân Thư gật đầu, “Vâng ạ!”
Giang Tùy nhận lấy cây kem ly trong tay cô, xé vỏ giấy gói bên ngoài rồi ăn. Bởi vì kem đã tan khá nhiều, chút bơ bên cạnh sắp rớt xuống nên Giang Tùy ăn một ngụm lớn.
“Nhìn anh làm gì? Không ăn thì sẽ tan hết đó.”
Vân Thư nhìn nhìn cây kem trong tay mình, cũng nhanh chóng học bộ dáng của Giang Tùy, ăn được một ngụm thì ngẩng đầu lên nhìn anh một cái, sau đó lại cười ngây ngô.
Sau khi ăn xong, Giang Tùy gom vỏ giấy của cô lại rồi ném vào thùng rác.
Vân Thư ngồi trên sô pha, Giang Tùy rót cho cô một ly nước, sau khi ăn kem thì thường có cảm giác khát nước.
Giang Tùy hỏi cô: “Không mang chìa khóa thật ư?”
Đáy mắt Vân Thư hiện lên vẻ mất tự nhiên, tay nhỏ gắt gao nắm lấy váy, rũ mắt xuống rồi lại cắn cắn môi, nhìn là biết đang chột dạ.
Cô nhẹ nhàng “Dạ” một tiếng, một chút tự tin cũng không có.
Giang Tùy cũng không vạch trần cô, chỉ nhẹ nói một câu: “Anh không thích người khác gạt anh.” m điệu nhàn nhạt, không có gì khác nhau so với bình thường.
“Em ngồi ở đây đi, anh về phòng học bài.”
Nói xong, Giang Tùy liền xoay người vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ngoan-voi-em/161987/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.