Tống Âm ngồi thất thần trong phòng lớn của khách sạn.
Lâm Miêu cùng trợ lý Đình Đình ở cạnh cô còn cảnh sát và nhân viên khách sạn thì kiểm tra khắp nơi trong phòng.
Hai mươi phút sau, Giang Tu Viễn vội vàng mở cửa xông vào.
Hình ảnh trầm tĩnh của anh ngày thường so với bây giờ khác hoàn toàn. Ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng, tóc tai hơi rối bời.
Nhìn là biết anh bị đánh thức khi đang ngủ say và đã tức tốc chạy qua đây.
"Em không sao chứ?"
Ánh mắt anh lạnh như băng nhưng khi ngồi cạnh Tống Âm lại rất dịu dàng, quan tâm hỏi: "Em có bị thương không?"
Tống Âm lắc đầu, sắc mặt tái nhợt, giọng nói yếu ớt: "Em không bị thương gì cả, chỉ bị giật mình chút thôi."
Tâm trạng căng thẳng cực độ của Giang Tu Viễn cũng tạm thời lắng xuống. Anh rót một cốc nước ấm cho cô, ân cần bảo: "Trước tiên uống một chút nước đi cho đỡ sợ."
Khi anh chạm vào bàn tay cô, cảm giác lạnh lẽo khiến anh chau mày.
"Vâng." Tống Âm chậm rãi uống hết nước, hơi lạnh trong người dường như đã được giảm đi một chút.
Sau khi kiểm tra xung quanh, cảnh sát tìm thấy một camera ẩn được lắp đặt trong phòng tắm.
Lâm Miêu Miêu lập tức bị sốc, sắc mặt thay đổi:"Trời ơi, nếu những thứ này bị chụp lại rồi tung lên mạng thì sao đây?"
Tống Âm rất sợ hãi không biết nên làm thế nào.
Giang Tu Viễn nắm chặt tay cô:"Có anh ở đây, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Cô bỗng thấy lòng mình như lắng xuống một chút, an tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-yeu-em-nhieu-hon/1605366/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.