Tống Âm cùng người đàn ông xem mắt kia đi xem nhạc kịch.
Tầng dưới chính là nhà hàng xoay rất nổi tiếng, bọn họ lại đi xuống uống trà chiều.
Bước ra khỏi nhà hàng, cô nói với anh ta: "Chúng ta không cùng đường, anh không cần đưa tôi về đâu, anh về trước đi, ở đây cũng dễ bắt xe."
Trần Tư Triết chút nữa quả thật có chuyện tương đối quan trọng, vì vậy có lỗi nói: "Vậy thực sự xin lỗi em, tôi đi trước đây."
Tống Âm cười gật đầu, vẫy tay với anh ta: "Vâng, tạm biệt."
Lúc này đang là giờ cao điểm, ven đường người chờ xe rất nhiều. Cô đợi một lúc vẫn chưa thấy một chiếc xe trống nào, liền muốn dùng di động gọi xe.
Cô mới mở app ra, còn chưa kịp gửi định vị thì một chiếc xe đã chạy tới rồi dừng trước mặt cô.
Cửa sổ xe chậm rãi kéo xuống, khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông từ bên trong lộ ra: "Lên xe đi, anh đưa em về."
Tống Âm chớp mắt, lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc: "Sao anh cũng ở đây?"
Giang Tu Viễn nói dối mà không đỏ mặt: "Tới đây xử lý chút việc, không nghĩ tới đúng lúc gặp em ở bên đường."
Tống Âm cũng không nghi ngờ gì, khom người ngồi xuống, tháo bỏ chiếc khẩu trang trên mặt ra: "Đúng là trùng hợp quá."
Giang Tu Viễn cong môi, thản nhiên hỏi: "Một mình em tới đây xem nhạc kịch sao?"
"Không phải một mình." Tống Âm cúi đầu thắt đai an toàn, theo phản xạ mà nói thật.
Giang Tu Viễn híp mắt lại: "Hửm?"
"Là cùng... Một người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-yeu-em-nhieu-hon/1605362/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.