Mạc Kiều gọi xe đi rồi, Trác Lương cũng lại đây đón Nhuế Ngạn, nhìn chiếc Lamborghini bị phá hỏng kia, lắc đầu thở dài: “Phụ nữ nổi giận có lực phá hoại sánh ngang với tận thế.”
Nhuế Ngạn suy tư xoay người.
Trác Lương đuổi theo nắm lấy tay cô: “Em sao vậy? Bị dọa hả?”
“Không phải.” Nhuế Ngạn quay sang nhìn anh lắc đầu: “Em chỉ cảm thấy sức lực của bản thân không tốt, nếu chúng mình cãi nhau chắc chắn em sẽ đánh không lại chú.”
Trác Lương vui vẻ, bóp cằm cô: “Em nghĩ gì đấy, sao anh có thể đánh em được, hơn nữa chúng mình cũng sẽ không cãi nhau.”
Nhuế Ngạn hất tay anh ra: “Em biết chú không đánh em, nhưng nếu cãi nhau, chắc chắn sẽ muốn đánh chú.”
“……” Ý tưởng này rất tốt, Trác Lương cổ vũ cô: “Được, hôm nào anh sẽ tự mình dạy em.”
Hai người vừa mới nói sẽ không cãi nhau, Trác Lương lên xe ra vẻ như không có việc gì hỏi một câu: “Ban nãy cái tên Ứng Bình nói gì với em đấy?” Cô nhóc nhà anh còn cười ngọt ngào với anh ta nữa chứ.
“Chú nhìn thấy à?” Nhuế Ngạn sửng sốt: “Chú đã đến từ lâu rồi đúng không?”
“Ừm…” Trác Lương nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ấp úng trả lời.
“Chú với Mạc Kiều có quan hệ gì?” Nhuế Ngạn đột nhiên chất vấn anh.
“Anh với Mạc Kiều?” Trác Lương bật cười: “Thật ra Mạc Kiều là…”
“Em không nghe, em không nghe, en không nghe…” Nhuế Ngạn che tai không chịu nghe anh nói.
Trác Lương: “……”
Hai người gây sự với nhau trên xe suốt cả đường, về đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thuong-anh-chieu-anh-nuoi-anh/1796095/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.