Nhuế Ngạn muốn lấy lại tấm thẻ chứng kiến giây phút không có đầu óc của mình, nhưng tất nhiên Trác Lương sẽ không để cô thực hiện được, giơ cao tay trêu Nhuế Ngạn.
Cánh tay Nhuế Ngạn không dài bằng Trác Lương, dĩ nhiên không đoạt được, cuối cùng bị Trác Lương ấn cánh tay đè trên sô pha.
Nhuế Ngạn vừa thẹn vừa bực, muốn đẩy anh ra, hai tay bị anh ấn, không dùng được lực, cả người anh đều đè trên người cô càng khiến cô không thể động đậy.
Trác Lương cúi đầu nhìn cô, dưới ánh đèn, mặt cô ửng hồng, ánh mắt trừng anh mang theo hờn dỗi, ánh mắt Trác Lương tối sầm, cúi đầu cọ cọ cổ cô, bất mãn nói: “Ngạn Ngạn, em thay đổi rồi, trước đây em rất nghe lời.”
Nhuế Ngạn trước kia, anh nói cái gì sẽ là cái đấy, rất nghe lời anh.
Cảm giác được đôi môi trên cổ lướt dần lên mặt, sau đó nghiêng đầu chuẩn xác bắt lấy cánh môi cô, Nhuế Ngạn đang định mở miệng nói cũng bị anh nuốt trọn.
Thật ra Nhuế Ngạn chưa từng hạ quyết tâm từ chối Trác Lương, đối với Trác Lương, cô có thể bao dung vô bờ, do đó những hành động thân mật của anh cô luôn đón nhận.
Trác Lương ôm cô hôn hôn cọ cọ, trước khi cơ thể xảy ra phản ứng lại khó khăn dừng lại, xoay người rời khỏi Nhuế Ngạn.
Trác Lương cất thẻ của Nhuế Ngạn vào trong túi, sau đó ôm người trên sô pha lên, đen mặt bế cô vào phòng ngủ, đặt xuống giường.
Nhuế Ngạn nhìn người nào đó đen mặt, không hỏi anh làm sao mà xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thuong-anh-chieu-anh-nuoi-anh/1796086/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.