Trong nháy mắt, hai vòng đấu của cuộc thi khởi nghiệp đã kết thúc, chỉ còn lại một vòng cuối cùng, mà hôn lễ Nhuế Ngạn nhận trước đó cũng tới ngày cử hành.
Khách sạn cử hành hôn lễ cách nhà Nhuế Ngạn chỉ một con phố, Nhuế Ngạn định đi bộ tới.
Mới ra khỏi cửa, cô chợt chạm mặt tổ trưởng Dương ở nhà bên cạnh, tổ trưởng Dương vừa thấy Nhuế Ngạn đã nhiệt tình chào hỏi.
“Tiểu Nhuế, đi làm hả cháu?”
Tổ trưởng Dương vẫn cứ cho rằng Trác Lương và Nhuế Ngạn là vợ chồng, mỗi sáng Nhuế Ngạn đều phải vừa đi học vừa đi làm, Nhuế Ngạn chẳng giải thích nữa, dù sao có là vợ chồng hay chú cháu thì giải thích cũng không đáng tin, hơn nữa, bọn họ đã bỏ lỡ thời điểm giải thích tốt nhất rồi.
“Vâng ạ, tổ trưởng Dương, dì cũng đi làm ạ?”
“Ừ, dì làm gần, ở ngay cửa nhà, đi vài bước là đến rồi.” Tổ trưởng Dương đi lên trước sóng vai với Nhuế Ngạn, “Đúng rồi, Tiểu Nhuế, dì có chuyện này luôn muốn hỏi cháu mà chẳng có lúc nào gặp được cháu.”
“Có chuyện gì vậy ạ, dì Dương dì hỏi đi ạ.”
“Có phải chân của Tiểu Trác nhà cháu không chữa trị được không?”
Nghe thấy nhắc đến chân Trác Lương, Nhuế Ngạn nhất thời trầm lặng.
Thấy Nhuế Ngạn không nói lời nào, dì Dương vội nói: “Tiểu Nhuế, cháu đừng hiểu lầm, không phải gì tò mò đâu, chỉ cảm thấy Tiểu Trác còn trẻ mà bị thế thật là đáng tiếc.”
“Cháu không hiểu lầm đâu dì Dương ạ, cháu biết dì không có ý gì khác mà.”
Trong khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thuong-anh-chieu-anh-nuoi-anh/1796067/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.