Buổi đêm Nhuế Ngạn nằm mơ, trong mơ cô thấy chú Tiểu Trác bị trói vào cột, miệng không ngừng lẩm bẩm, xung quanh còn có rất nhiều kinh văn ánh màu vàng kim xoay quanh anh.
Nhuế Ngạn ôm hai cái tai đầy lông giãy giụa trên mặt đất, đầu đau như muốn nứt.
Cuối cùng Nhuế Ngạn thật sự không chịu nổi, nhào lên dùng miệng chặn miệng Trác Lương.
Khi hôn xuống, cái đuôi khỉ giơ lên như Định Hải Thần Châm (1).
Xúc cảm lại rất tuyệt.
Chú Tiểu Trác trông khôi ngô tuấn tú, bờ môi lành lạnh, đầu lưỡi cũng lạnh giống như mới ăn kem, mềm mại, trơn trơn…
Nhuế Ngạn bị giấc mơ kỳ lạ này dọa cho bừng tỉnh, sau khi tỉnh lại, đầu tóc rối tung ngồi ngẩn trên giường, tay còn đặt trên cánh môi không hề động đậy.
Vậy là Tôn Ngộ Không hôn Đường Tăng rồi?
Cảm giác trong mơ quá chân thật, thế nên suốt mất ngày sau đó, mỗi lần Nhuế Ngạn nhìn thấy Trác Lương đều thoáng xấu hổ.
Người ta coi mày như cháu ruột, mày lại YY người ta trong mơ.
Nhuế Ngạn, mặt mũi của mày đâu?
Nhuế Ngạn trốn tránh Trác Lương, tất nhiên Trác Lương cũng phát giác, nhất là khi đôi mắt hai người chạm vào nhau, Nhuế Ngạn trốn tránh càng rõ ràng.
Sự thay đổi này bắt đầu xuất hiện từ buổi tối anh dạy dỗ cô, Trác Lương nghĩ lại, có phải bản thân hơi quá đáng nên làm cô sợ hay không?
Sau khi suy tư nửa ngày, Trác Lương cảm thấy với tư cách là một người chú, anh không hề sai.
Cô nhóc còn nhỏ, quả thật không nên yêu đương quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thuong-anh-chieu-anh-nuoi-anh/1796064/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.