Tiệc mừng thọ của ông cụ Lục được tổ chức tại khách sạn lớn nhất thành phố Vân Ninh.
Bữa tiệc bắt đầu từ 6 giờ tối, lúc Nhuế Ngạn tới là 7 giờ, người dự tiệc gần như đã đến đông đủ.
Trước khi dự tiệc, Nhuế Ngạn tìm WC trong khách sạn, lấy lễ phục mang theo trong túi ra thay.
Nói là lễ phục, thật ra chỉ là một bộ váy bình thường mà thôi, tóm lại đi dự tiệc, nếu cô mặc một bộ quần áo giản dị thoải mái đi vào, chỉ sợ lại bị quở trách.
Khi thay đồ, cô lại nhận được điện thoại của Lục Mạn Thơ.
Lục Mạn Huệ là con gái bác cả, Lục Mạn Thơ là con gái bác hai, đều là chị họ của Nhuế Ngạn.
“Nhuế Ngạn, em đang ở đâu? Sao còn chưa tới?” Trái với Lục Mạn Huệ dịu dàng, Lục Mạn Thơ là người nóng tính.
“Em đang ở WC tầng ba.” Nhuế Ngạn bất đắc dĩ.
“Em đã đến muộn lại còn đi WC, em to gan thật đấy.” Lục Mạn Thơ không thể chấp nhận thái độ của Nhuế Ngạn, giọng điệu cũng cao lên.
“Gan em không lớn, em cũng phải giải quyết vấn đề sinh lý chứ.” Nhuế Ngạn không nhịn được nói dỗi một câu.
Bên kia Lục Mạn Thơ im lặng ba giây, cúp điện thoại.
Nhuế Ngạn cười một tiếng, nhìn gương dặm lại phấn.
Vừa ra khỏi WC, Nhuế Ngạn suýt nữa va vào người đối diện: “Chị họ.”
Lục Mạn Thơ cũng hoảng sợ, lùi về phía sau một bước, sau khi thấy rõ là Nhuế Ngạn, lập tức nhíu mày, “Em nhanh lên đi, lề mà lề mề.”
“Xe buýt đến muộn.” Nhuế Ngạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thuong-anh-chieu-anh-nuoi-anh/156747/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.