Hứa Nam Tri ngủ một giấc rất yên ổn. Sáng hôm sau bị tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ đánh thức, sau khi say cảm thấy khó chịu nên cô ở trong chăn nằm thêm mấy phút.
Rèm cửa sổ ở phòng ngủ kéo được một nửa nên không cản được mấy hạt mưa bị gió thổi bên ngoài. Hứa Nam Tri giơ tay đè mí mắt có hơi sưng, trí nhớ liên quan đến tối qua dần dần trở lại trong tiếng mưa rơi này.
Trí nhớ của cô vẫn chưa đến mức vụn vặt, mơ hồ nhớ là Hướng Thành Du đưa mình về cũng không quên sau đó bản thân suy sụp và sự dịu dàng dỗ dành của cậu.
Nghĩ đến đây, Hứa Nam Tri khó tránh khỏi có hơi đau đầu. Vốn dĩ không muốn dây dưa với cậu quá nhiều nhưng hết lần này đến lần khác vào lúc âm kém dương sai lại để lộ mặt bản thân yếu ớt nhất trước mặt cậu, như thể số phận càng muốn gắn kết hai người bọn họ lại với nhau, trốn cũng không trốn được.
(Âm kém dương sai: Lỗi do yếu tố tình cờ. Nó có thể có nghĩa là điều tốt biến thành điều xấu và cũng có nghĩa là điều xấu biến thành điều tốt.)
Cô khẽ thở dài rồi đứng dậy xuống giường, ra khỏi phòng ngủ mới phát hiện trong nhà có thêm một người.
Hướng Thành Du vẫn mặc quần áo hôm qua nằm trên ghế sofa dài trong phòng khách, đắp một cái thảm lông mỏng manh ở bên hông, hai chân dài miễn cưỡng vắt lên sofa bên cạnh, ngủ rất say.
Hứa Nam Tri không khỏi thả nhẹ động tác, vòng qua phòng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thich-em/1042348/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.