Ánh mắt của fan như ngọn lửa ném vào Văn Tưởng và bì thư hơi mỏng nằm trong tay cô đây, Văn Tưởng bỗng chốc cảm thấy sau lưng như có mũi nhọn, càng cảm thấy phong thư trong tay có muôn ngàn trọng lượng, khó thu vào như củ khoai lang nóng.
Trì Uyên chẳng hiểu sao cô lại đột nhiên lộ vẻ mặt khó xử, sắc mặt cũng hơi cứng đờ. Anh híp mắt lại, tiếp tục không hiểu rõ tình hình mà đổ thêm dầu vào lửa, "Sao thế, không muốn à?"
Lời này nói ra, Văn Tưởng cảm giác ngọn lửa nhìn chằm chằm trong nháy mắt biến thành dao nhỏ sắc bén, đang rục rịch đâm về phía cô.
——Nếu như giây tiếp theo cô nói không muốn.
"......"
Văn Tưởng cũng từng làm fan, đương nhiên không ngốc nên cô dứt khoát cất bì thư vào trong túi, gật đầu nói "cảm ơn" rồi "tạm biệt" kịp thời.
Trì Uyên vẫn còn chưa phản ứng kịp, cô đã đi ra ngoài được mấy mét, bước chân vừa nhanh vừa vội như phía sau có mãnh thú và nước lũ vậy.
Anh nhìn chằm chằm vào bóng lưng kia mấy giây, bỗng nhiên bật cười rồi quay người đi vào rạp chiếu phim lần nữa.
Văn Tưởng chạy chậm cho đến khi vòng qua nhóm người mới thả chậm bước chân, cửa bãi đậu xe gần ngay trước mắt, cô đứng bên đường gọi điện thoại cho Hứa Nam Tri.
Trên đường cái xe đến xe đi nhưng điện thoại của Hứa Nam Tri vẫn không có người nghe máy.
Một lần hai lần rồi ba bốn lần đều như vậy, trong lòng Văn Tưởng lo lắng khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thich-em/1042283/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.