Cuối video là đoạn chúc phúc của tất cả bạn học trong lớp bọn họ, Văn Tưởng vẫn đứng trong góc đám đông như cũ, ánh mắt lạnh nhạt bình tĩnh, gương mặt trắng nõn sạch sẽ nở nụ cười nhàn nhạt.
Hình ảnh dừng ở đó, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, giờ phút này cô dâu Lâm Miểu được chú rể Đặng Duy kéo vào lòng đang trộm lau nước mắt.
Trì Uyên ngồi ở dưới sân khấu, nhìn bóng dáng mảnh khảnh ngồi đối diện qua những người xa xa, muốn tìm một chút bóng dáng đã từng thuộc về Văn Tưởng trên người cô.
Đáng tiếc hầu như tìm không thấy.
Giống như Văn Tưởng phóng khoáng tuỳ ý của quá khứ kia chỉ tồn tại trong phút chốc ngắn ngủi, sau đó vĩnh viễn bị niêm phong cất vào kho trong dòng chảy của thời gian, trở thành ký ức thầm lặng của rất nhiều người.
Ngay lúc đấy, Trì Uyên bỗng nhiên có chút tò mò, không biết đến tột cùng quá khứ như thế nào mới có thể khiến một người biến thành một người khác.
Đáp án này, mặc dù không biết nhưng cũng không phải là không có dấu vết tìm ra.
Có lẽ phần lớn là khổ đau.
Trì Uyên thu hồi tầm mắt, không thể nói rõ cảm giác là gì nhưng mơ hồ cảm thấy như có cái gai nhỏ không dễ phát hiện vắt ngang trong lòng.
Yên tĩnh ở đó khiến anh đau lòng.
Tiệc cưới hôm đó, Đặng Duy và Lâm Miểu đặc biệt coi trọng ba bàn bạn cùng lớp bọn họ, sau khi kính qua một vòng rượu liền dẫn Lâm Miểu ngồi xuống bàn Văn Tưởng.
Đặng Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-thich-em/1042278/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.