Châu Cẩn Huyên đã rời khỏi dinh thự từ sáng sớm để cô đi đến tập đoàn Quách thị, cô đi đến quầy lễ tân lịch sự lên tiếng.
- Chào cô, làm phiền cô giúp tôi liên lạc với Quách Thành được không ?
Cô lễ tân nhìn Châu Cẩn Huyên từ trên xuống dưới, từ trên người cô toàn là những hàng hiệu đắt tiền xem ra cô không phải là người đơn giản cô lễ tân âm thầm nghĩ, cô ta cũng lịch sự hỏi.
- Cho hỏi cô có lịch hẹn với Ngài ấy không ạ ?
- Ừm không, cô cứ nói với anh ấy là có người tên Châu Cẩn Huyên đến tìm là anh ấy tự động cho gặp
- À được
Sau một lúc, một người đàn ông tên Quách Thành nhanh chóng đi xuống vừa thấy cô, hắn vui mừng đến mức quên còn nhiều nhân viên ở đây mà ôm chầm lấy Châu Cẩn Huyên, thấy vậy cô khẽ nhíu mày gỡ cái ôm của hắn ra.
- Học trưởng, có gì thì từ từ nói anh không ôm em trước ánh nhìn của mọi người được
- Xin lỗi em, gặp lại em anh hơi kích động
Hắn lấy lại bình tĩnh rồi nhanh chóng đưa cô lên phòng làm việc của mình, gặp lại cô hắn hạnh phúc không ngừng cứ mãi mê ngắm nhìn cô mà thôi. Bị cô nhắc nhở anh ta mới hoàn hồn lại, anh ta khẽ ho nhẹ.
- Anh nghe nói năm năm trước em đã đi du học đột xuất khiến anh chưa kịp chào tạm biệt em, thật sự mấy năm nay anh thật sự rất nhớ em, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-quay-lai-thoi-gian-de-yeu-anh/2975199/chuong-22.html