Thần Gia Ngôn nghe quản gia nói từ nãy đến giờ Châu Cẩn Huyên chưa xuống ăn tối, anh có chút lo lắng vội bưng khay thức ăn lên đến phòng ngủ của cô, vừa vào trong anh đã nhìn thấy cô nằm xuống dưới sàn nhà anh hoảng hốt đặt khay thức ăn xuống bàn.
Nhẹ nhàng xem tình hình trên người cô, nhưng không phát hiện điều gì chỉ là cơ thể của cô có chút lạnh Thần Gia Ngôn nhấc bổng cô lên rồi đặt cô xuống, anh còn cẩn thận đắp chăn cho cô.
Bỗng anh nhìn thấy khoé mắt ướt đẫm của cô, anh cảm thấy thật khó hiểu, không lẽ cô đã khóc ? Nhưng mà là vì chuyển gì mới khiến cho cô khóc đến ngủ quên luôn vậy.
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với em vậy ?
Ngồi một lúc lâu thì Thần Gia Ngôn cũng rời đi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Châu Cẩn Huyên tỉnh dậy cô lật đật đi vào phòng vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng xuống dưới, cô đưa mắt tìm kiếm mãi vẫn không thấy. Quản gia như hiểu ý cô, bà lên tiếng.
- Sáng sớm Ông chủ đã đưa tiểu Thiếu gia đi học rồi thưa Thiếu phu nhân
- À tôi biết rồi, bác cứ làm việc tiếp đi
Châu Cẩn Huyên hơi thất vọng đi vào phòng, tầm trưa cô thay đồ rồi đi ra ngoài cụ thể là cô đến trường học mẫu giáo của Tiểu Lân.
- Tiểu Lân à, hôm nay mẹ của con đến xin phép cho con nghỉ, con mau ra đi mẹ con đang chờ con đó
Tiểu Lân đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-quay-lai-thoi-gian-de-yeu-anh/2975196/chuong-24.html