Vạn Sương thoát tính năng hướng dẫn của di động , cất điện thoại vào. Còn may là trong tiểu thuyết có ghi tên phòng khám của Giản Hi Trúc, bằng không thì ở một chỗ rộng lớn mênh mông như vậy sẽ rất khó tìm.  
Vạn Sương đi vào trong phòng khám, thấy được trong phòng treo một tấm biển đèn LED ghi "Phòng khám thú y Giản". 
Phòng khám tuy có chút nhỏ, nhưng bù lại lại ngăn nắp, sạch sẽ. 
Có lẽ Vạn Sương đến có chút sớm, trong phòng khám ngoại trừ tiếng kêu của động vật nhỏ, thì không còn âm thanh nào khác.  
Chỉ có một chiếc lồng sắt chứa con vật, bên cạnh là một người khoác trên mình chiếc áo blouse. Trên tay còn cầm giấy bút, như là đang kí một cái gì đó. 
Là Giản Hi Trác? Trong lòng Vạn Sương phán đoán. 
Hắn làm việc có chút chăm chú, cũng không để ý tới có người vừa bước vào phòng khám. 
"Xin chào?" Vạn Sương đi về phía trước, nhẹ giọng kêu lên. 
Trong lòng lại giống như ngàn con ngựa đang chạy loạn! Rốt cuộc cũng nhìn thấy nhi tử a! Ô ô ô không biết hắn trông như thế nào? Nhất định là rất tuấn tú! 
Người nọ còn chưa quay đầu lại, Vạn Sương ở trong lòng rống lên.  
Người nọ nghe được thanh âm của Vạn Sương, đặt đồ vật trên tay xuống, thân mình uyển chuyển quay qua. 
Nước da trắng nõn, ngũ quan thanh tú mang theo chút ôn nhu. Đôi mắt cong cong, mang theo ý cười, khóe miệng gợi lên một độ cong làm cho người khác cảm giác được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-om-nu-chinh-vao-nguc/3439900/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.