Trở về phòng của mình, việc đầu tiên mà cô muốn làm là kiểm tra chiếc điện thoại mà anh đã cho cô.
Mười lăm phút trước, Thượng Quan Diên Dịch đã gửi cho cô hai tin nhắn với nội dung không thể súc tích hơn.
“Bà xã.”
“Nhớ nghe lời anh.”
Có thể nói đây là những dòng tin nhắn đầu tiên mà Thượng Quan Diên Dịch gửi cho cô.
Đôi mắt của Bối Nguyệt Sương chẳng thể rời khỏi màn hình điện thoại, thứ đang lấp lánh trong mắt cô không rõ là do ánh sáng từ màn hình điện thoại hay vì một nỗi hân hoan nào đó.
Tối hôm ấy, đầu óc Bối Nguyệt Sương chỉ quẩn quanh những câu từ quen thuộc, kết quả cô đã ôm điện thoại ngủ một giấc đến sáng. Sau một đêm, Bối Nguyệt Sương chính thức trở thành người đầu tiên không trả lời tin nhắn của Thượng Quan tiên sinh.
Năm giờ sáng, Bối Tư Thành đã đến sân bóng rổ luyện tập với Giản Luân, do tính chất công việc nên anh ta chỉ có thể hẹn cậu vào buổi sáng sớm.
Giản Luân chỉ dạy cho cậu rất nhiệt tình, nhưng hôm nay chỉ mới tập được hai mươi phút anh ta thì đột nhiên ôm bụng nhăn nhó, Bối Tư Thành thấy thế liền dẫn anh ta vào nhà để đi nhờ toilet.
“Em ra ngoài luyện tập trước đi, anh giải quyết xong sẽ ra ngay.”
Bối Tư Thành vô cùng tin tưởng anh ta.
Trời còn chưa sáng, Giản Luân cho rằng tất cả mọi người đều đang ngủ nên anh ta có thể tự do đi lại ở trong nhà. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-nga-vao-long-anh/2854360/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.