Sau khi nhận được thông báo từ ngân hàng, Thượng Quan Diên Dịch lập tức gọi điện cho cô. Khi đó Bối Nguyệt Sương vẫn chưa rời khỏi toilet, vừa áp điện thoại lên tai cô liền buông lời trêu chọc: “Sao vậy ông xã? Xót ví rồi à?”
Giọng nói của Thượng Quan Diên Dịch vẫn rất thản nhiên, thậm chí còn ẩn chứa ý cười: “Em đầu tư cái gì mà trang trọng thế?”
Bối Nguyệt Sương nhớ đến nội dung chuyển khoản của mình, nhẹ giọng trả lời anh: “Em đầu tư vào dự án khởi nghiệp của nhóm, lúc nãy em chưa xin phép anh.”
Thượng Quan Diên Dịch trầm giọng hỏi: “Xin phép anh làm gì?”
Cô mỉm cười giải thích: “Tiền đó là của anh mà.”
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng thở dài của anh: “Anh nói rồi, tiền đó là tiền tiêu vặt của em.”
Bối Nguyệt Sương cũng thở dài, trong mắt anh việc cô đầu tư vào dự án khởi nghiệp chỉ là tiêu vặt thôi sao?
Đã vậy anh còn nói: “Dù sao em cũng là Thượng Quan phu nhân, đã đầu tư thì phải đầu tư cho đáng chứ.”
Bối Nguyệt Sương hỏi anh: “Vậy đầu tư thế nào mới đáng thưa ngài?”
Thượng Quan Diên Dịch khẽ cười: “Thêm vài con số không nữa là đẹp.”
Bối Nguyệt Sương không muốn nói chuyện với anh nữa: “Em có chút việc bận rồi, anh làm việc của mình đi.”
“Ừ, đi đứng cẩn thận đấy.”
“Tạm biệt ông xã.”
Trở lại với mọi người trong nhóm, Bối Nguyệt Sương tỏ ra bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra, khi bị truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-nga-vao-long-anh/2854330/chuong-70.html