Dạo một vòng quanh công ty, Thẩm Quân Ngọc bắt đầu cảm thấy chán rồi. Từ lúc mới bước ra khỏi phòng giám đốc thì vẻ mặt Trần Từ Liên lạnh tanh, khi cậu bắt chuyện thì anh không "Ừm" thì "Ừ!"...vô cùng nhạt nhẽo.
- Tôi mỏi chân - Đi thêm một đoạn, Thẩm Quân Ngọc lại ngồi bên ghế.
Anh thấy thế cũng chỉ ngồi lại gần chỗ cậu. Không phải không nói chuyện mà là không biết mở lời ra làm sao. Những lời trước nay mà anh hay nói cũng chỉ liên quan đến tính chất công việc.
Nghĩ mãi mới ra câu hỏi, tuy nhiên lời anh nói ra còn không quá mười từ nữa.
- Cậu không sợ phóng viên chụp được sao?
- Tại sao phải sợ? Là vì tôi sợ bọn họ sẽ nghĩ tôi cặp kè với anh hả? Mà cặp với anh thì có sao đâu đúng không.
Nghe Thẩm Quân Ngọc trả lời như vậy, Từ Liên có chút ngạc nhiên rồi bất giác cười nhẹ một cái.
- Cậu không sợ tôi ăn thịt cậu hả? - Có cảm giác thích thú, anh trêu chọc cậu tiếp.
- Anh á! Ba tôi còn chưa sợ thì làm gì tôi phải sợ đây!
[Ting! Kí chủ, nữ chính sắp xuất hiện rồi!]
[Cậu mau đưa nam chính trốn đi]
Hệ thống gấp gáp chui từ đâu ra thông báo cho cậu. Nãy giờ còn không cung cấp thoại cho cậu nói chuyện với nam chính nữa. Bây giờ lại thình lình xuất hiện khiến Thẩm Quân Ngọc có chút khó chịu.
Nhưng tốt nhất vẫn là hoàn thành nhiệm vụ trước đã rồi tính sau vậy. Hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-lam-nam-phu-phao-hoi/2454132/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.