Nghe cậu nói thì anh có chút ngạc nhiên, tưởng là cậu trốn mình luôn rồi. Bây giờ gặp thì bỗng dưng lại nói như thế...
- Cậu muốn quên thật sao? Nhưng tôi không quên được. Đây là lần đầu tiên tôi làm chuyện đó với nam nhân, cậu nhất định phải chịu trách nhiệm với tôi.
Trong lòng cậu có chút vui mừng. Tuy nhiên, vì nhiệm vụ thì nhất định phải giữ yên trạng thái lạnh lùng kia.
- Anh điên rồi! Tôi thật sự không muốn, ba sẽ đánh tôi chết mất.
- Vậy thì cậu làm bạn giường của tôi đi. Quan hệ này cũng không tồi.
Bạn giường gì chứ? Đây rõ ràng là nghiện rồi còn ngại. Thật ra thì anh cũng muốn một phần nào đó bù đắp cho cậu thôi mà, hành người ta lên bờ xuống ruộng rồi còn gì.
- Thần kinh! Nếu như anh cần người làm ấm giường theo cách đó thì vào bar đầy. Tôi bán nghệ chứ không bán thân.
Nghe anh nói cậu cũng bức xúc mà chửi. Người ta là diễn viên chứ có phải cái loại lăng loạn đó đâu chứ. Anh nói như vậy chẳng khác nào đang xúc phạm cậu vậy.
- Ý tôi không phải như thế! Chỉ là tôi muốn ôm cậu ngủ thôi. Nếu cậu đồng ý thì tôi giúp cậu giành các vai diễn mà cậu thích.
Trần Từ Liên đưa ra điều kiện. Quả thật, nếu thật như vậy thì cậu lời rồi. Cũng không có mất gì đâu, ngược lại còn được làm công việc mình thích nữa chứ.
Thẩm Quân Ngọc lưỡng lự một lúc rồi đưa ra quyết định.
- Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-lam-nam-phu-phao-hoi/2454117/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.