Nhìn thông tin nhân vật mà cậu lại cảm thấy ức chế. Nếu không phải anh ta là đối tượng công lược thì lần đầu gặp anh ta cậu phải mượn rồi điện của Tiểu Nhất đánh cho anh ta một trận cho chừa cái thói lăng nhăng đi.
- Kệ! Công lược là chuyện ngày mai, hôm nay đi ngủ trước đã rồi ngày mai tính tiếp.
Nói rồi, Thẩm Quân Ngọc leo lên giường trùm chăn ngủ. Hôm nay xảy ra cũng quá là nhiều chuyện rồi!
Dĩ nhiên, nếu đối tượng công lược thay đổi nên toàn bộ thiết lập thế giới này đều có chút chỉnh sửa nho nhỏ. Kể cả thiết lập lại nên Thẩm Quân Ngọc cũng phải chỉnh sửa, nhưng đối với việc chỉnh lại này Thẩm Quân Ngọc có chút không hài lòng cho lắm.
Sáng hôm sau...
Vừa mở mắt dậy thì đã thấy mình ở trong một căn nhà tồi tàn hết sức. Đến cả quần áo, hình như cũng là lâu ngày chưa giặt thì phải. Mùi ẩm mốc bốc lên từ mấy bộ đồ, rồi đến mấy cái tất quăng lung tung trên giường làm cậu khó chịu mà lấy tay bịt mũi lại.
- Cái quần gì đây? Chủ thần gì đó ơi~ trả lại cho ta như trước đi mà, nguyên chủ này cũng ăn ở gớm ghiếc quá rồi!
Cậu nhăn mặt khó chịu rồi thốt lên. Nước mắt cậu lại chảy trong tim, vừa nhìn đã muốn thoát ly cõi trần. Thật sự bây giờ cậu rất muốn rời khỏi thế giới này, hay là trở lại thiết lập như trước đây cũng được hơn là như bây giờ. Còn không biết bản thân nguyên chủ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-lam-nam-phu-phao-hoi/2454056/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.