Quả bóng rơi vào rổ, rồi rơi xuống mặt đất.
Trái tim nhỏ bé của Cố An ngừng đập một nhịp, sau khi lấy lại bình tĩnh thì bắt đầu đập theo nhịp nảy của quả bóng, đập liên hồi trong lồng ngực.
Anh đứng sau lưng cô giúp cô ném bóng, vừa rồi đầu óc trống rỗng, bây giờ lại bắt đầu phát lại cảnh tượng ban nãy một cách rõ ràng từng khung hình.
"Cố An, ngốc rồi sao? Chân đã ngắn còn không biết đi nhanh lên."
Cố Trinh quay đầu gọi cô.
Anh đẹp trai trước mặt cô cũng quay đầu nhìn lại.
Góc nghiêng của Giang Nghiễn hoàn mỹ đến mức như trong sách giáo khoa, đôi môi mỏng lạnh lùng.
Vì vừa chơi bóng với Cố Trinh nên cổ áo anh mở ra, lộ chút xương quai xanh mảnh khảnh, toát lên vẻ lạnh lùng cấm dục, lại càng hấp dẫn.
Cố An rời mắt, nhìn trời, nhìn đất, nhìn phong cảnh, tay đan sau lưng nhỏ giọng ngâm nga.
Lòng bàn tay nắm chặt hơi ướt mồ hôi.
—
Ngày hôm sau, Cố Trinh và Giang Nghiễn hiếm khi được nghỉ làm.
Cố An dậy thật sớm, tóc cô đã dài đến eo, mỗi lần buộc đuôi ngựa đều thấy đau da đầu.
Cô mặc áo hoodie màu vàng sáng, quần dài màu kem, đi giày vải trắng: "Anh hai ơi, em đi xuống tầng dưới cắt tóc đây!"
Cố Trinh nhíu mày: "Tầng dưới? Cái tiệm mới khai trương mà em cũng dám đi à?"
Cố An vui vui vẻ vẻ: "À, em thấy khai trương khuyến mãi, mua một tặng một mà!"
"Chơi gì hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hon-anh/3652181/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.