Rắn chết không nhắm mắt, Trương Thành Nam cũng đã bắn mấy tên vệ sĩ cố gắng thu dọn xác, anh ta là người có đầu óc sâu sắc và không quá liều lĩnh, và quá am hiểu về rắn, từng chữ ngọc ngà của anh đâm vào trái tim Trương Thành Nam, ta anh chưa từng chịu sự nhục nhã nào như này, lửa giận đùng đùng.
"Anh Nam, thuộc hạ tập trung ở sảnh lớn và sân sau, ba phút, vượt qua thời gian này, đến bố Diêm Vương cũng không thoát nổi!”
Thằn Lằn ném cây súng trong túi áo ra, Trương Thành Nam mạnh mẽ đón lấy súng từ trong không trung, tay trái bắn liên tiếp, làm rung chuyển cả nhà cửa, càng ngày càng nhiều tay sai từ bốn phương tám hướng tràn vào, rất nhiều người bao vây kín sảnh, ngoài hành lang tiếng bước chân ầm ĩ, ngoài cửa sổ là những bóng người xiêu vẹo san sát nhau xen lẫn những bóng cây đung đưa, khiến cho những người còn ở trong phòng có chạy đằng trời.
Trương Thành Nam một tay che chở tôi, tay kia nổ súng, sau đó anh đã chiến đấu tay không khi chưa kịp nạp thêm đạn.
Từng tên tay sai gục ngã trước mắt tôi, nhưng rồi lại xuất hiện thêm một nhóm người mới như thể không có điểm kết, đánh lâu dài như vậy tiêu hao thể lực rất nhanh, anh nhanh chóng mất khả năng phán đoán, động tác cũng không dứt khoát như lúc ban đầu. Tôi chủ động thoát khỏi khu vực an toàn mà anh tạo ra cho tôi, học theo kỹ năng nắm đấm của anh, nhưng lực không đủ mạnh, tôi đành lấy vũ khí gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507613/chuong-292.html