**********
Tôi nghĩ mãi không ra, Thẩm Quốc Minh bắt tay với Hàn Phục Sinh, gây náo loạn cả lên, ở Long Giang này ai mà không biết cánh tay trái và cánh tay phải của Thổ Hoàng Đế là cục trưởng Hàn và thư ký Bạch. Ủy ban Thanh tra điều tra Hàn Phục Sinh thì anh ta chẳng khác nào dễ vào miệng cọp, cơ hội sống sót rất mong manh.
Tôi đang do dự thì bà Hàn lại quỳ xuống: “Bà chủ Quan, Cầu xin bà đưa tôi đi gặp Phục Sinh. Dù cho anh ta có bị bắn chết thì được gặp mặt lần cuối tôi cũng mãn nguyện rồi. Tôi thấp cổ bé họng, cục Cảnh sát không đồng ý, thiết nghĩ là có cấp trên ra lệnh rồi”.
Cô ta ám chỉ Quan Lập Thành là người chủ mưu phía sau. Tôi chợt giật mình.
Đường đường là cục trưởng lại bị tức nước vỡ bờ như vậy, nếu như không phải do chỉ thị của ông lớn thì thật là kỳ lạ. Anh ấy cớ sao phải nhổ cỏ tận gốc Hàn Phục Sinh, phải chăng anh ta đã nắm được thóp của Quan Lập Thành.
Tôi kêu bà Hàn lên phía trước đợi tôi, kể lại cho bà Bạch nghe rồi vội vàng kết thúc chuyến đi, bà Bạch quả là thông minh, nhận thấy bà Hàn không giống như thường ngày liền khẽ khàng kéo tôi, người hầu thì đi trước dẫn đường, cô ta thăm dò nói, "Bà Hàn nhờ cô ra mặt hả?”.
Tôi ừ một cái lạnh nhạt, cô ta đã đoán trước được nên tỏ ra khá bình thản, "Cục trưởng Hàn đã công khai rồi. Cô cũng biết dòng chảy của con đường làm quan, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507603/chuong-282.html