Thái độ của tôi quá hung hăng, dồn dập nên cô ta không nói được gì, cô ta liên tục lùi về phía sau và hình như định bỏ chạy. Hành lang im ắng không một tiếng động, một ngọn đèn dài và hẹp lắc lư trong gió: "Ai đã mua chuộc cô để làm hại tôi.”
Cô ta run rẩy khóc lóc thút thít: “Bà chủ Quan, chúng tôi làm công việc này cũng vì mưu sinh nuôi sống gia đình. Tôi với cô không có ân oán gì với nhau, y tá phát thuốc đưa gì cho tôi thì tôi cầm đó. Cô thật sự hiểu lầm tôi rồi.”
“Ồ? Là sơ suất của cấp trên cô sao?” Tôi giữ cằm cô ta lại: “Dùng sai thuốc thì tôi có thể coi như cô bất cẩn nhưng ống tiêm mới hay cũ mà cô cũng không biết hay sao. Cô bị mù sao?”
Cô ta ngơ ngác, né tránh sự tra khảo của tôi. Ánh mắt sắc bén của tôi tóm lấy con mắt đang run lên sợ hãi của cô ta: “Không nói sao? Cô cũng có vẻ trung thành quá nhỉ. Đây là Thanh Tân, cô là phục vụ VIP cấp cao chắc cũng nghe nói với Trình Bảo Ái.”
Cô ta run lên như cầy sấy: “Bà chủ Quan nổi tiếng như vậy, không có ai mà không biết."
“Đúng vậy.” Tôi nâng mặt cô ta lên và rạch một đường vào bên trái, máu tươi chảy ra. Tôi lại rạch một đường ở bên phải để lại một vết rất sâu. Cô ta không kêu tiếng nào, cố kiềm chế để không rơi nước mắt.
“Những người đó đều biết tôi khát máu, thích hành hạ những cô gái non nớt, ngoan hiền. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507599/chuong-278.html