Dưới thân hình duyên dáng, đẩy đà của tôi, có khí thế dọa người đã khiến ông ta hoảng sợ, Hàn Phục Sinh rũ mắt xuống, cẩn thận tránh né ánh nhìn như thiêu như đốt của tôi, tôi áp sát vào ngực ông ta, cách một một bộ quân phục cảnh sát mỏng manh, cơ bắp cuồn cuộn hiện lên rất rõ ràng: "Cục trưởng Hàn lần đầu tiên nhìn thấy tôi, trong đầu anh đã nghĩ đến cái gì?"
Dường như tôi đang chọc vào đầu v* của anh ta, anh ta rất nhạy cảm, khẽ run rẩy, nằm trong lòng của hồ ly tinh dù cho núi Thái Sơn có sụp đổ mặt cũng không biến sắc, chắc tám chín phần là một tay đào hoa già đời, khiêu khích giới hạn của ta như vậy mà vẫn không hề rung động, anh ta không hề bạo phát, chỉ có chút thở gấp, tuyệt đối không mê gái đẹp, hoặc là người chưa có kinh nghiệm, hoặc trai tân hoặc mấy lão già cổ hủ.
Tôi uốn éo, uyển chuyển như một con rắn nước, như rong biển, dây leo chẳng chịt quấn lấy anh ta, hơi thở của anh ta trở nên nặng nề hơn, lồng ngực nhấp nhô chạm vào đầu v* to tròn của tôi, khẽ run rẩy, đung đưa, anh ta bị áp vào tường không có đường lui, anh ta phải thừa nhận rằng tôi rất hút hồn, rất lẳng lở, tình tứ: "Hàn Phục Sinh, anh lừa tôi. Anh nói tên anh là Hàn Nhất, còn tôi là Trình Nhị. Chẳng lẽ đàn ông không thích nói sự thật hay sao? Rượu anh cũng đã uống rồi."
Tôi cắn môi lộ ra hàm răng trắng tinh, trông có vẻ rất tủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507592/chuong-271.html