Động tác uống trà của Thẩm Quốc Minh dừng lại: “A? Tham mưu trưởng Quan có lợi thế khác.”
Quan Lập Thành vô cùng kinh ngạc nhướng mày “Như thế vẫn chưa đủ sao, bí thư Thẩm đã bỏ qua sự khác biệt giữa việc bị xử tử ở cấp quốc gia và chờ được bổ nhiệm, ông không chịu nổi phong ba. Tôi thua, là thua ở trong cuộc đánh giá trung tâm, ông đừng giảm lên vết xe đổ”
Anh ấy nhàn nhã tự đắc cầm lấy một ấm trà mới tinh, rắc một ít trà Long Tĩnh, lửa than bếp lò thừa thớt, hầm năm sáu phút rồi có xu thế tắt bếp, anh ấy gọi người phục vụ đợi ngoài hành lang, xách một giỏ than củi mới vào, than củi đã được xông hương liệu, đốt không có mùi, tạp âm tách tách cũng không có, mưa một ngày một đêm xối nước trên nóc bằng và mái hiên, phòng bao rất ẩm, sân thượng còn mọc rêu, bếp đun trà phát ra ánh sáng hồng, tình cảm ấm áp trong phòng, khô nóng cũng chịu được.
Hồng Nhạn Phường cùng Hồng Nhạn Các được ngăn cách bởi một ao suối, rèm màu vàng kem chạm lại với nhau, viền tua rua ở cuối vách tường, sột soạtchuyển động, lửa của ấm trà bùng lên, Quan Lập Thành cầm chén trà lên, cho nước vào trong ngâm rửa sạch, tư thế anh ấy ưu nhã nhã nhặn không gì sánh được, cổ tay chìm trong những gợn sóng, quần áo không dính ẩm chút nào. “Hồng Nhạn nam tuần, thanh mai chử tửu, kỳ phùng địch thủ. Tôi và bí thư Thẩm lăn lộn ở đầm lầy con đường làm quan, gia tộc của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507588/chuong-267.html