Ánh mắt tôi sắc bén giống như nhuộm độc chuỷ thủ, khoét cắt gần như lộ từng tấc thịt: “Quan Lập Thành định mua chuộc cô, mồi nhử anh ấy đưa ra cũng rất động lòng, cô không giống Lỗ Minh Nguyệt, cô ta yêu Trương Thành Nam không cầu không hối, cô ta không so đo danh phận, không quan trọng tiền tài, nếu như cô ta coi trọng những thứ đó, sẽ không biết anh ấy không cho mà còn lãng phí nhiều năm thanh xuân trên người anh ấy như vậy. Cô càng khác Trần Trang, cô ta vì Trương Thành Nam thỉnh thoảng nhớ lại cảm kích, không tiếc làm quan lớn chiếm của riêng, cô ta dâng đầy lòng nhiệt tình cho anh ấy. Mà cô, thời gian năm năm ở Đông Bắc, nỗ lực ít nhất là người phụ nữ tham lam vô độ “Cô biết cái gì!”
Tưởng Lan quá khích túm tay áo tôi, kéo tôi vào sát ngực cô ta: "Tôi không ầm ĩ, an phận thủ thường, bọn họ hỗ trợ nhau tranh đoạt hãm hại tôi, tôi bị chèn ép, bị xa lánh, bị hãm hại! Ngay cả bảo mẫu với lái xe cũng không để người thất sủng như tôi vào mắt, thế nhân thấy tôi vô dụng, tôi có khả năng trốn thoát cực cao, chỉ muốn bình ổn sống qua ngày, bọn họ khôngthoải mái, chạy tới bắt tôi trút giận, cảm giác bị nhấn vào bồn cầu, giống thẳng hề bất lực bị trêu đùa, cô từng bị rồi sao? Trình Bảo Ái, đương nhiên là cô không có rồi. Cô đắc ý lắm mà! Hoa khôi đứng đầu ba tỉnh Đông Bắc, tình nhân của Thẩm Hạo Hiên, vợ của Quan Lập Thành, đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507582/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.