Đứng giữa sự công kích đến từ hai phía, Quan Lập Thành lặng lẽ nhíu mày, chỉ chốc lát sau anh ấy đã giấu đi, cuối cùng khi về Đông Bắc tôi vẫn gây ra rắc rối như trong dự liệu.
Thẩm Quốc Minh rót một ly rượu Đỗ Khang, ông ta nghiêng mắt nhìn với ý tứ sâu xa: "Tham mưu trưởng Quan, tỉnh ủy Lưỡng Bắc ủy thác người có kinh nghiệm tác chiến phong phú như anh dò đường đánh bọc sườn ở Ma Cao, nghe nói tiến triển không ổn lắm, anh từng nghe nói về nữ tội phạm này chưa?"
Phó bí thư Vạn nói với lời lẽ quái đản: "Tham mưu trưởng Quan thân chinh vòng xoáy, anh ấy không nghe nói ư? Chẳng lẽ là có ý định bao che sao?”
Quan Lập Thành không giỏi nói dối, huống chi là nước đổ khó hốt, không nói lời nào còn có đường thoát, một khi chân tướng rõ ràng, từng chữ mà anh ấy nói ra đều sẽ trở thành đầu đề câu chuyện cho người có ý đồ giật giấy.
Tôi đè lại tay anh ấy, không cho phép anh ấy tự chuốc lấy phiền phức, thờ ơ nhét nửa miếng bánhngọt còn lại vào trong miệng, lau mảnh vụn ở đầu ngón tay đi, cười nhạo đầy trào phúng: "Nhập cảnh trái phép? Thật nực cười. Dù gì thì Lập Thành cũng là tham mưu trưởng của tỉnh, tôi cần phải nhập cảnh trái phép hay sao? Ma Cao là khu vực tôi không thể đến? Còn về Lauren, tôi vốn không hề quen biết, các vị coi trọng tôi, nhưng cũng vu oan cho tôi rồi."
Phó bí thư Vạn ném mạnh cái khay sứ một cái: "Bà chủ Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507567/chuong-246.html