*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chúng tôi đến sảnh tiệc thành phố, chỉ mười lăm phút trước khi bắt đầu bữa tiệc rượu, tấm thảm đỏ đã được trải ra, và chiếc xe đậu bên cạnh lẵng hoa ở lối vào chính, đoàn người tấp nập tới lui đã bị đoàn xe diễu hành làm cho kinh ngạc sững sờ, ồn ào tấp nập đứng nguyên tại chỗ ngó nhìn qua.
Quan Lập Thành ẩn mình trong bóng tối phía thùng xe, chỉ mơ hồ lộ ra một nửa bóng dáng, anh ta nghe điện thoại, trên vẻ mặt bình thản để lộ ra vẻ âm trầm hiểm ác không dễ nhận ra: “Bao lâu.”
Đối phương là điều tra viên của văn phòng điều tra quân khu tỉnh, giọng nói vọng lại, như thể đang nói qua hệ thống vô tuyến liên lạc nội bộ: “Năm phút trước, nhị đường chủ lấy danh nghĩa của Thẩm Hạo Hiên rời khỏi câu lạc bộ Lai Châu và đi tới bến tàu Bắc, chuyến hàng lần này rất có khả năng xuất cảng trước ngày quy định, nhân khoảng thời gian trống tất cả mọi người đang tập trung cho buổi dạ tiệc, âm thầm rời khỏi Long Giang”
Xung quanh là sự im lặng chết chóc, từng lời nói như mũi kim vô khổng bất nhập chỗ nào cũng có thể đâm, bây giờ ở ba tỉnh miền Đông Bắc, một chiếc tàu Phục Hưng số 7 đưa Trương Thành Nam trên đường nâng lên quá cao, lại là hão huyền, hàng khó xuất cảng, ngược lại trở thành mục tiêu, biểu tượng của phong vũ dục lai, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507502/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.