*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tư thế rót rượu của tôi bị đẩy nghiêng, cái lý lắc lư nhiều lần, rơi xuống dưới chân, rỡ thành từng mảnh.
Đám người này nếu biết chuyện thì chắc hẳn cũng từng góp phần vào, hiểu rõ nội tình, “Đất Cát Lâm, một nửa là của Lâm Hào Kiệt, nửa còn lại chia cho Trương Thành Nam và cô Cửu, mỏ dầu bên kia là lớn nhất, Trương Thành Nam cũng muốn phần, anh ta cũng là người từng trải, trực tiếp bóp chặt việc kinh doanh ở cảng Cát Lâm. Lâm Hào Kiệt mất bài giữa chừng, chuyện xấu trong nhà cũng không thể để bị tiết lộ ra. Vì thế người ngoài nghĩ cảng Cát Lâm vẫn ở trong tay anh ta, kỳ thật đã sớm trở thành địa bàn của Trương Thành Nam. Phục Hưng số 7 đổ bộ vào Cát Lâm cũng chỉ tại bọn bạch đạo."
“Anh Vinh, có nhiều người đang nhìn chằm chằm vào chiếc tàu chở hàng này, thị trưởng cũng người nhà họ Thẩm kiếm chác, đây chẳng phải là đập bảng hiệu sao.”
Một người đàn ông phun nước bọt: “Cô cho rằng nhà họ Thẩm tránh thoát sao? Chạy đến Cát Lâm lại thế nào, cũng trốn không thoát lòng bàn tay của anh ta và bố anh ta. Chỉ cần Trương Thành Nam không ra khỏi biên giới ba tỉnh Đông Bắc, anh ta thua chắc rồi. Chơi gái đi, con mẹ nó, đều chết sạch cả rồi, ông đây đếch quan tâm nữa!”
Phòng bên cạnh vẫn còn đang náo nhiệt, tôi đã không thể ngồi không yên, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507469/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.